Xuân tình nguyện – một chiến dịch
vô cùng ý nghĩa, nơi mà yêu thương được trao đi, nơi mà hạnh phúc được nhận
lại. Chúng ta đi đến những vùng sâu vùng xa, những nơi điều kiện thật sự thiếu
thốn và mang đến một cái Tết ý nghĩa cho bà con nơi ấy. Những tưởng rằng làm
chiến dịch là phải đi xa lắm, nhưng có bao giờ chúng ta đặt ra câu hỏi “Liệu
mình đã đủ chu đáo và thực sự để ý những gì đang diễn ra xung quanh ta?”
“Có” – Đó là câu trả lời chúng ta đã chắc nịch
trả lời sau khoảng thời gian hời hợt đến độ vô tình “bỏ quên” những người gần
gũi quanh ta. Chúng ta đã không biết rằng trong 47 chiến sĩ đầy nhiệt huyết ấy,
có một chiến sĩ đã gom ghém số tiền còn lại của mình và cống hiến hết mình cho
chiến dịch. Chúng ta đã không biết rằng trong 47 chiến sĩ đầy nhiệt huyết ấy,
có một chiến sĩ sáng sáng hăng say hết mình với công việc, tối tối lại một mình
vu vơ “Xuân này con không về” với đôi mắt long lanh và vài giọt nước mắt trực
trào lăn dài trên má. Chúng ta đã không biết rằng trong 47 chiến sĩ đầy nhiệt
huyết ấy, có một chiến sĩ cứ đến bữa ăn là quan tâm đến mọi người bằng việc gắp
hết đồ ăn trong mâm cho tất cả, lại không thể về quê quây quần bên mâm cơm gia
đình.
Và hỡi người chiến sĩ thầm lặng
ấy, hãy hát vang “Xuân này con sẽ về” nhé, hãy đón nhận tình cảm của anh em, vì
47 trái tim nhưng chúng ta cùng chung một nhịp đập!
“Con biết bây giờ mẹ chờ tin con
khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về
nay én bay đầy trước ngõ
mà tin con vẫn xa ngàn xa
khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về
nay én bay đầy trước ngõ
mà tin con vẫn xa ngàn xa
[…]
Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm,
mái tranh nghèo không người sửa sang
mái tranh nghèo không người sửa sang
[…]
Mẹ ơi con xuân này vắng nhà
Mẹ thương con xin đợi ngày mai...”
Mẹ thương con xin đợi ngày mai...”
Đó là khi giọng hát mượt mà ấm áp ấy cất lên và cũng là lúc
tất cả chiến sĩ nghẹn ngào. Những giọt lệ hoen nhòe tiếng ca. Những tiếng nấc
nén lòng. Những dòng nước mắt lăn dài. Những trái tim đồng cảm. Những tâm hồn
đồng điệu. Khi không có một lời nói mỹ miều nào có thể diễn tả được cảm
xúc ấy, đó là lúc tiếng hát thay lòng được cất lên.
Chuyến xe chạy thẳng từ Bến Tre về thành phố Hồ Chí Minh đã
ngập tràn cảm xúc khi các toàn bộ chiến sĩ đã trao nhau 3 chữ “Xuân tình
nguyện” đúng nghĩa. Với số tiền 2.365.000 VNĐ, chúng ta đã trao nhau tình chiến
sĩ thiết tha, chúng ta đã mang đến một cái Tết thật sự ấm áp cho người chiến sĩ
cống hiến thầm lặng và dạt dào tình cảm ấy. Sau 2 năm xa nhà, chiến sĩ ấy đã có
thể chung vui sum vầy cùng gia đình.
Giá trị thật sự của chiến dịch
Xuân tình nguyện không nằm ở việc làm ở đâu, mà là làm như thế nào. Chúng ta đã làm nên một chiến dịch trọn
vẹn, trọn vẹn lòng chiến sĩ, trọn vẹn một mùa xuân!
Cảm ơn Xuân tình nguyện khoa Giáo dục năm 2014! Cảm ơn người chiến
sĩ cống hiến thầm lặng và dạt dào tình cảm ấy! Cảm ơn tất cả!
Lại Ngọc Hải Âu.
Đăng nhận xét